久青草国产手机视频免费观看_毛片网站是多少_亚洲视频中文_一区二区高清在线

《清友堂為呂賓峰題》拼音版

宋代李呂

qīngyǒutángwèibīnfēng--

ècǎojìnèchóngféng

cǎoyǒuyǒugōuwěnkǒulièxiōng

chóngzhōngyǒu細(xì)yāochàiwěiyóuxiānfēng

rénshēngshèshìjièyóucóng

zǎoxīnsānxiálàngduìmiànjiǔfēng

xiāngshìyùnniàngjiǔnóng

cháolínhàiànjiétóngchōng

zhōngběnbáoshuíróng

juànbīngxuě姿tiānsuǒzhōng

pángēn便biànshuǐshízuòpèizhúsōng

xiāngkànshìwèibáoqīngzuòzhēnnóng

jīnshíjiāoānqióng

yǒng結(jié)jiésuìhánbànxīnxiāng滿mǎnméngrōng

yuànwèiguǎnbàoyǒuěrzōng

néngsānjìngtuīqióng

李呂簡介

唐代·李呂的簡介

李呂,字濱老,一字東老,邵武軍光澤人。生于宋徽宗宣和四年,卒于寧宗慶元四年,年七十七歲。端莊自重,記誦過人。年四十,即棄科舉。好治易,尤留意通鑒。教人循循善誘,常聚族百人,昕夕擊鼓,聚眾致禮享堂,不以寒暑廢。呂著有《澹軒集》十五卷,《國史經(jīng)籍志》傳于世。

...〔 ? 李呂的詩(224篇)