久青草国产手机视频免费观看_毛片网站是多少_亚洲视频中文_一区二区高清在线

首頁 > 詩文 > 詠史十一首 > 拼音版

《詠史十一首》拼音版

唐代李華

yǒngshǐshíshǒu--huá

ángcángxièzhìshòuchūtàipíngniánluàndàinǎiqiánzòngrénwèihuòqiān

chángwénduànjiànměizhuàngzhūyúnxiánshēnmíngmièhánfēngchuītián

jīnglíngyǒuzàiyōufèn滿mǎnsōngyān

hànhuángxiūchéng輿líntàixuésānlǎogèngtiānwángqīnshēng

rén調diàofēngwànguóqiěpíngdānzhòukuǎnsāixiāobīng

wéncháoshèngjūnchénqīngzhìjīnwěitánxiàyǒuxiāosháoshēng

cháozàisōngyǐngtáotángchénjiǔzhōushàngěrmìngānnéngqīn

綿miánmiǎoshùqiānqiūzhōngshuíyǐnlúncháoyóugōngqīngshìshānlínrén

yánglòuluówèijìnshēnjiǔzhòngniànmèngsānshìjiàngshén

qiěshètíngzhōngliáoníngkuīquánxiàlín

hànshízhēngbǎiyuèyángjiānglóuchuángōngwèijiāngsāorán

dǎofēigǎnluànzhèngbàoréngpiānzuìyīnhuáifángshēnzhékòngxián

sānjūnqiúlièwànwéntiānwèiquēxīnyóuzàiménshǒuxuán

liángwèizhìfāngyuán

qínmièhànxìngnánshānyǒulǎowēiguānwànchéngxìngyànzhēngtǎo

dāngjūnzhú鹿shíchénděnggǎoníngzhīshìcháobiàndànjuélínquánhǎo

gāosānshíniánxiāngkànchénghàoyánwēngshénshànjiànzǎo

xiánchēngtàizirénzhòngzūndàowénshìshēnshēngbǎo

zànchūshāngshānyúnqièláisǎodōnggōngchéngchǔshānghuáibào

hòudàirényuán滿mǎnqiūcǎo

zhàokūnlúnshàngrénchénglóngjiàyúnwǎngxīnwéi

shānzài西běinǎishìshénxiānguólíngjiēránqiúzhī

wèihànjīngbiànqúnshānfèiwàngōngchēzhōnghái

cāngcāngmàolíngshùjièrénjiān

tiānshēngzhōngběnzuǒyōngérdānghūnluànshí

fénxiāngchéngxiéjìnghéngqiūbēikuàngjìnqiáocǎimáoshājié

gāobiāoshàngyǎngjīngshuǎngjīnzhīzhōngchángshìxiányuānshuíjiànzhī

chángguāndǎngchuánjuǎnshèngbēi

wénhóudānzhèngwèitīngwàngcānbáixuěyànzhūxiánzhàodàn

yínshēngliúfǎntāodàngduānxiànsuìshòucháoshímíngzhōngyànbǎiguān

liǎngchuángchénguǎnqìngjiǔzòushūwèilánduìwéikǒnggèngnéngzhěngguān

shǔzhǔxiāngzhūgōnggāomíngzūnchíqiānwànzhòngkànzhōngyuán

cáorèngōngsūnguówángshēncúnshègōngjiǔméibáiyànyóufēifān

yánjūnchényuánwèishǔliàngcáonánlùn

liùguóhánzuìruòniányóuwèiqínzhèngshēngwèihánqiěqínrén

fēnshèyuánqíngkānmièshēnxiányángchéngxiàwànqǐngdàomiáoxīn

shuǐchūnshèpàngōngyìngyángrénjiānshānshānyáopèihuán

zhǎnqínhéngchùshēnxiàngshēngshǔchéngshàngfēihǎiyúnchéngzhōngànchūn

shìláimíngpèizhěshìshuíjiāzhānzhūzhuìshīcuìmáozān

diànyǐngkāiliánliǎnléishēngfēihuìxīnyánshuǐcǎipíngjiāncǎi

guījìngsuīxúntiānyīnguāngjǐngliánjūnzhēnqiěyuànjūnjiā宿

láoqīnzhěnleshuāngéyànzhìchéngzhòngyínfēng

zhōuwánghuòbāochéngquēchéngbēituó

李華簡介

唐代·李華的簡介

李華(約715-766),唐代散文家,詩人。字遐叔,趙郡贊皇(今屬河北)人。開元二十三年(735)進士,天寶二年(743)登博學宏辭科,官監察御使、右補闕。安祿山陷長安時,被迫任鳳閣舍人。“安史之亂”平定后,貶為杭州司戶參軍。唐代宗大歷元年(766年)病故。作為著名散文家,與蕭穎士齊名,世稱"蕭李"。并與蕭穎士、顏真卿等共倡古義,開韓、柳古文運動之先河。其傳世名篇有《吊古戰場文》。亦有詩名。原有集,已散佚,后人輯有《李遐叔文集》四卷。

...〔 ? 李華的詩(28篇)